'Kỷ luật thế nào cho thích đáng' Chủ nhật, 21/9/2025, 00:03 (GMT+7) Có con trai hiếu động, tôi sớm nhận ra, nuôi dạy con vừa là hành trình yêu thương, vừa là trận chiến không ngày nào ngơi nghỉ. Nơi các con từng và đang theo học đều có kỷ luật khắt khe. Một trường mang đậm giá trị Đông Á, theo đuổi chương trình giáo dục "toàn diện và đầy thử thách". Trường còn lại kết hợp giữa hệ giáo dục Việt Nam và phương Tây, mọi hành vi sai phạm của học sinh được phân loại, gắn liền với hình thức kỷ luật tương ứng. Tôi và chồng vài lần được nhà trường mời tới làm việc, phần nhiều với lý do "nhất quỷ nhì ma, thứ ba con chị".Những buổi "làm việc" như vậy thường thành dịp tâm tình giữa phụ huynh và giáo viên. Tôi có thêm thông tin về cách thầy cô và bạn bè nhìn nhận cháu, bên cạnh lời phê trong sổ học bạ. Các thầy cô hiểu hơn về con tôi khi ở nhà. Đôi khi, những đánh giá không hoàn toàn đồng nhất. Nhưng dẫu thế nào, quan điểm của tôi khi trao đổi với nhà trường luôn nhất quán: xử lý thật nghiêm hành vi vô lễ với thầy cô hoặc gây tổn thương đến người khác; với những trò nghịch ngợm, lỗi tác phong hay nề nếp, cách xử lý có thể linh hoạt và mềm mỏng hơn. Và dù mềm mỏng hay nghiêm khắc tới đâu, đứa trẻ vẫn ở trong bàn tay và tầm mắt của thầy cô ở trường và cha mẹ ở nhà.Sự việc vừa xảy ra tại một trường THCS ở phường Định Công (Hà Nội) gây bức xúc dư luận, không chỉ vì hành vi quá khích với cô giáo của một học sinh, mà còn bởi thái độ thờ ơ của cả tập thể lớp. Câu chuyện này cùng vài vụ đáng phẫn nộ khác diễn ra trước đó khiến nhiều người không khỏi trăn trở về môi trường sư phạm mà họ đang gửi gắm con em mình.Thời tôi đi học, từ cấp I đến cấp III, các trường đều chung một hệ giá trị: Tiên học lễ, hậu học văn. Thầy và trò luôn có khoảng cách như cha mẹ và con cái. Học sinh cá biệt cũng hiếm khi hỗn hào, chưa nói tới việc động chân động tay với thầy cô.Theo khảo sát của OECD năm 2018, độ tuổi trung bình của giáo viên Việt Nam vào khoảng 39,4, thấp hơn gần 5 tuổi so với mặt bằng chung của các nước phát triển. Tỷ lệ giáo viên trên 50 tuổi chỉ chiếm khoảng hơn 12%, trong khi ở châu Âu con số này vượt 34%. Trong môi trường học đường ngày càng cởi mở, sự trẻ trung của đội ngũ giáo viên mang lại lợi thế về sự gần gũi, năng động; mặt khác, cũng thu hẹp khoảng cách thế hệ thầy trò.Chuyện ở Định Công xảy ra khi Bộ Giáo dục và Đào tạo vừa ban hành Thông tư 19 về khen thưởng và kỷ luật học sinh (áp dụng từ 31/10), chính thức bãi bỏ tất cả hình thức kỷ luật truyền thống, kể cả đình chỉ học tập và đuổi học - những biện pháp đã tồn tại gần 40 năm.Nhiều người lo lắng, vậy lấy gì để răn đe các em nếu xảy ra những sự việc tương tự. Nếu không đặt mình vào vị trí một người mẹ, có lẽ tôi cũng sẽ thắc mắc: "Không đuổi học, vậy sẽ răn đe những học sinh bất tuân bằng cách nào?".Nhưng tôi tin rằng, Thông tư 19 sẽ là một đổi mới quan trọng trong tư duy quản lý giáo dục.Thực tế, tôi chưa bao giờ muốn con mình "đi đâu cả", ngay cả những lúc bực bội nhất. Tôi hiểu cảm giác nhiều cha mẹ nóng giận đuổi con ra khỏi nhà, rồi lại nơm nớp lo sợ nếu chẳng may điều tệ hại xảy ra. Tôi từng xem Sleepers (1996), bộ phim Mỹ về bốn cậu bé nghịch dại, vô tình gây chết người rồi bị đưa vào trại cải huấn, nơi các em phải chịu tra tấn và lạm dụng. Không phải nhờ tới phim, tôi đã luôn tin rằng, nhà trường và gia đình phải là nơi dạy dỗ trẻ tốt nhất, chứ không phải những bài học khắc nghiệt của "trường đời".Nhà trường đã và sẽ luôn là một xã hội thu nhỏ, nơi hội tụ nhiều thành phần, cá tính, hoàn cảnh khác nhau. Mục tiêu cuối cùng của giáo dục chắc chắn không phải là loại bỏ, mà là kiên trì, liên tục đồng hành cùng học sinh cho đến khi các em đủ tuổi chịu trách nhiệm trước pháp luật về hành vi của mình.Khi một đứa trẻ bị nhà trường khước từ, không gì đảm bảo em sẽ trở nên tốt hơn giữa gia đình mất phương hướng hoặc một cộng đồng lạnh lẽo. Nếu ngay cả nhà trường - với đầy đủ nguồn lực và trí tuệ - cũng buông tay trước một học sinh, đó không chỉ là thất bại của riêng một đứa trẻ, mà còn là sự bất lực của chính nền giáo dục. Thông tư 19 không chỉ là sự thay đổi kỹ thuật quản lý. Đó là một bước ngoặt trong tư duy giáo dục: coi trọng tính liên tục và nhân văn của quá trình giáo dục hơn là biện pháp răn đe tức thời.Với cậu học sinh kia, rõ ràng em đã sai, sai quá rồi, nhưng cách người lớn ứng xử cũng quan trọng không kém vì dễ vô tình tạo thêm những cái sai khác. Những ngày qua, đoạn video về vụ việc lan truyền khắp nơi, đi cùng là sự phẫn nộ, tuy nhiên, ít ai tự hỏi việc công khai hình ảnh học sinh vị thành niên có đúng luật, và việc lan truyền bạo lực có thật sự giúp giảm bạo lực?Một đứa trẻ mang vật nhọn đến trường cho thấy sự thiếu hiểu biết và bồng bột; dùng bạo lực với thầy cô - bạn bè là hành động mất kiểm soát nguy hiểm; che giấu hoặc thờ ơ trước sự việc sẽ đẩy mọi người vào rủi ro lớn hơn. Rõ ràng đang tồn tại khoảng trống trong cách ứng phó, xử lý của thầy cô và học sinh trước những tình huống phức tạp và mất an toàn nơi học đường. Nhưng trừng phạt có thể sẽ khiến đứa trẻ phạm lỗi thêm mất phương hướng, và cũng không bù đắp được tổn thất tinh thần của thầy cô. Giáo viên cũng chẳng thể "hả hê" khi chứng kiến học trò mình phải "trả giá".Mang lại niềm tin và hy vọng về những mái trường an toàn, nhân văn mới là bài học lớn đáng được thảo luận - vượt lên trên câu hỏi mà người lớn thường đặt ra khi một đứa trẻ phạm lỗi: kỷ luật thế nào cho "thích đáng".Theo pháp luật, 18 tuổi là trưởng thành, nhưng trong mắt mẹ cha sẽ luôn có một đứa trẻ không bao giờ lớn. Khi người lớn đủ bao dung để dìu dắt con trẻ qua những lỗi lầm, vụng dại tuổi hoa niên, giúp con nhận thức và hướng thiện, chúng ta mới thật sự góp phần tạo nên một nền giáo dục mang đúng nghĩa "trồng người".Cẩm Hà Link bài viết: https://vnexpress.net/Ky-luat-the-nao-cho-thich-dang-4941576.html Facebook Google Tweet Danh mục tin tức Tin tức liên quan Tăng trưởng và giá nhà Gặp tôi ở hội thảo do trường Đại học Phúc Đán tổ chức giữa tháng 9 tại Thượng Hải, một giáo sư của Đại học Hong Kong hỏi “giá nhà Việt Nam tăng dữ lắm phải không?”. Khoảng cách của quyền lực 10 năm trước, tôi trúng tuyển công chức ngành Kiểm sát tỉnh Thái Bình và được phân về công tác ở huyện kế bên. Mua nhà trên giấy Cuối tháng 9, một bản án tại TP HCM gây xôn xao thị trường bất động sản lẫn ngân hàng. Đô thị chạy bão Tôi từng nhiều lần tham gia diễn tập BCP (Business Continuity Plan - Kế hoạch duy trì hoạt động) khi đối diện sự cố khẩn cấp hay gián đoạn diện rộng trong thời gian làm việc cho các tổ chức quốc tế tại Việt Nam. Hoàng Hường và pháp lý với KOL Người thân ở quê gọi cho tôi, nói: “Đang xem tivi thì thấy cô đó bị bắt, chưa hiểu ra là vì làm sao?”. Xử phạt bằng AI Chỉ trong 12 giờ, hai chiếc camera trí tuệ nhân tạo (AI) trên một con phố Hà Nội đã ghi nhận gần 1.800 vi phạm, chủ yếu là vượt đèn đỏ và không đội mũ bảo hiểm. Sự im lặng của Hà Nội Đêm trước trận mưa lớn, con trai tôi nhìn ra ngoài trời, hỏi: “Có thông báo gì không bố”. Thằng bé mong chờ một quyết định nghỉ học. Ai bồi thường nạn nhân bão lũ? Năm 2019, một nhóm sinh viên Vanuatu ở Đại học Nam Thái Bình Dương (USP) bắt đầu chiến dịch vận động để đưa biến đổi khí hậu ra trước Tòa án Công lý Quốc tế (ICJ). Thoát thân và thoát nước Tối qua, sau 5 giờ lội nước, tôi về tới nhà, chân tay bủn rủn vì kiệt sức. Ngập mà không dám nghỉ học Ngày 30/9, Hà Nội chìm trong mưa lớn do bão Bualoi - cơn mưa to dai dẳng từ khuya hôm trước. Xem tất cả