🔍
Chuyên mục: Hình sự - Dân sự

Tin đồn thất thiệt vỡ đập lúc lũ lên, dượng chèo thuyền đi đón 2 cháu khiến cả 3 bị tử vong

2 giờ trước
Trong thời điểm nước lũ đang lên nhanh, nghe thông tin vỡ đập thủy điện, người dượng liền dùng thuyền chèo đi cứu 2 người cháu thì không may bị lật thuyền làm 3 dượng cháu cùng tử vong.
00:00
00:00

Chiều 23/11, trong cơn mưa phùn trắng trời sau cơn lũ lịch sử, con đường dẫn vào nhà chị Lê Thị Kim Ngân (SN 1985, trú tại thôn Phú Thịnh, xã Tuy An Đông, tỉnh Đắk Lắk, có chồng tử vong trong cơn lũ) càng trở nên buồn hiu hắt khi hai bên đường nhiều chỗ bị xói lở nham nhở, sân nhà người dân vẫn ngổn ngang những đống rác, bùn và những bao lúa ướt sũng chớm mọc mầm.

Trong một góc nhỏ căn nhà cấp bốn lụp xụp của vợ chồng chị Ngân, chiếc bàn thờ lập vội để thờ chồng vẫn chưa có di ảnh. Thấy khách đến viếng, chị Ngân vẫn ngồi bệt giữa nền nhà ẩm thấp, đôi mắt đỏ hoe, đôi tay run run đặt lên chiếc khăn tang mới buộc. “Tôi đứng đó… tôi nhìn thấy hết. Chồng tôi với hai cháu chới với trong dòng nước lũ mà tôi chỉ biết gào tên họ. Tôi bất lực thật sự…”, chị Ngân nghẹn ngào ôm mặt khóc.

Chị Ngân đau đớn kể lại khoảng khắc người chồng và hai cháu bị cơn lu dữ nhấn chìm.

Rồi chị kể, vào khoảng 3h chiều 20/11, nước lũ từ thượng nguồn ào ào đổ về khiến nhiều người dân trở tay không kịp. Nước dâng nhanh, cả gia đình chị vội vơ ít quần áo, đồ dùng cá nhân rồi chạy vội sang nhà hàng xóm cao ráo hơn để lánh nạn. Trong cơn lũ dữ nước tràn về điên cuồng, chị nhận được tin hai cháu ruột của mình cùng bố mẹ đang mắc kẹt trong căn nhà cấp bốn cách đó không xa.

Nhận tin dữ, chồng chị, anh Nguyễn Minh Khánh (SN 1983) cùng với người anh rể Nguyễn Xuân Vinh (SN 1980) không kịp nghĩ cho bản thân, bỏ mặc dòng nước lũ cuồn cuộn chạy vội lấy ghe chèo đi đón cháu. Khi ghe của chồng, anh rể và 2 cháu chỉ còn vài mét là tới nhà hàng xóm, nơi chị Ngân và 2 con đang trú ẩn thì dòng nước xiết bất ngờ đánh mạnh, xoay ghe nghiêng một góc lớn rồi lật úp chỉ trong tích tắc. “Tôi nhìn thấy chồng tôi đưa tay lên… rồi chìm xuống theo dòng nước. Còn hai đứa nhỏ và anh rể ôm chặt lấy nhau bị nước cuốn ra xa. Lúc đó, tôi chỉ kịp nghe 2 cháu gọi “dượng ơi” rồi im bặt. Tôi chỉ biết gào thét tới khản cổ, chân muốn lao xuống, nhưng nếu xuống thì tôi cũng chết theo…”, chị Ngân nức nở kể.

Hai con thơ của vợ chồng chị Ngân vẫn chưa hiểu chuyện.

Vẫn chưa hết bàng hoàng, anh Nguyễn Xuân Vinh nhớ lại: “Khi đó, nghe các cháu kêu cứu vì mắc kẹt trong nhà, nước thì đang dâng cao và nhanh khiến lòng tôi nóng lửa đốt. Không còn cách nào khác, tôi cùng Khánh vội lấy ghe chèo đi cứu các cháu. Tuy nhiên, khi trên đường quay lại gần đến bờ thì bất ngờ gặp dòng nước xoáy khiến ghe lật úp”.

Cũng theo lời anh Vinh, khi đó anh chỉ biết vội lao người đến ôm chặt lấy 2 cháu rồi cố dùng sức bơi vào. “Tuy nhiên, càng cố bơi thì dòng nước càng đẩy mình ra xa. Chỉ trong phút chốc, cả 3 dượng cháu bị nước cuốn ra giữa dòng lũ dữ. Sau hơn 10 phút vật lộn giữa dòng nước cuồn cuộn chảy, sức của tôi đuối dần không thể giữ được 2 cháu nên đành buông tay. Tôi may mắn nước đẩy vào một bụi tre và cố leo lên bám trụ, sau đó được lực lượng cứu hộ phát hiện đưa vào bờ”, anh Vinh buồn bã nói.

Ông nội của hai cháu Thư và Thiện cạn dòng nước mắt khi cùng lúc mất đi người con rể và hai đứa cháu.

Vợ chồng anh Khánh và chị Ngân làm nông, quanh năm gắn với ruộng đồng. Ngoài việc đồng áng, anh Khánh còn đi làm thuê, ai thuê gì làm nấy để kiếm thu nhập thêm nuôi hai con đang tuổi ăn, tuổi học. Thu nhập ít ỏi nhưng họ sống hiền lành, thương người, luôn giúp đỡ họ hàng. Trên bàn thờ chồng, chị Ngân đặt một chiếc áo cũ thay cho di ảnh, tấm áo anh hay mặc mỗi khi đi làm đồng. Hai con nhỏ của chị dường như vẫn chưa hiểu hết chuyện. Đứa út khóc đòi ba, còn đứa lớn dường như chẳng biết gì. Chị Ngân chỉ biết ôm con thật chặt mà khóc. “Anh chưa kịp dặn dò gì vợ con cả. Chỉ nói lát nữa quay về rồi đưa mẹ con lên nơi an toàn. Ai ngờ…” chị Ngân nói trong tiếng khóc đứt quãng.

Cách đó không xa, căn nhà của mẹ đẻ chị Ngân, bà Nguyễn Thị Kim Vàng (SN 1963) có rất đông người thân, hàng xóm đến viếng, chia buồn. Trong căn nhà, bà Vàng gục bên chiếc bàn thờ hai cháu nội Nguyễn Lê Anh Thư (SN 2012) và Nguyễn Đức Thiện (SN 2016) ôm mặt khóc không nên lời.

Bà Vàng khóc cạn nước mắt khi kể về nỗi đau mất cháu, mất con.

Anh Nguyễn Duy Thanh (SN 1980), cha của cháu Thư và Thiện đau đớn cho biết, vì hoàn cảnh khó khăn, nên anh và vợ là chị Lê Thị Trà My (SN 1981) gửi hai con ở nhà cho ông bà nội trông nuôi rồi vào TP Hồ Chí Minh làm công nhân. “Nhận được tin, tôi hy vọng mong manh rằng đó sự nhầm lẫn. Ngay trong đêm, cả hai vợ chồng vội đón xe từ TP Hồ Chí Minh về nhưng đến nhà, tôi như gục ngã khi nhìn thấy thi thể của hai con nằm đó. Chúng tôi đi làm cả năm, 2 con để ông bà nuôi từ nhỏ, mong tích cóp chút tiền để đón con vào TP Hồ Chí Minh học. Không ngờ… chưa kịp đón thì lại đón con theo cách này…”, anh Thanh đau đớn nói.

Anh Trần Văn Lam (SN 1980, hành xóm gia đình anh Thanh) cho biết, từ nhỏ đến nay, anh chưa bao giờ chứng kiến một trận lũ to và kinh hoàng đến vậy. Tất cả người dân trong thôn đều như mất trắng tài sản. “Đau lòng hơn đó là đã có người tử vong. Của cải mất đi có thể làm lại, nhưng người mất đi thì không thể bù đắp được. Người dân trong thôn chưa bao giờ họ chứng kiến tang lễ nào đau lòng đến vậy. Ba chiếc quan tài, ba sinh mạng cùng một gia đình ra đi trong cùng một buổi chiều định mệnh. Một người chú hết lòng vì cháu, hai đứa trẻ thơ chưa kịp lớn đã mãi mãi ra đi”, anh Lam chua xót nói.

Văn Thành

TIN LIÊN QUAN
















Home Icon VỀ TRANG CHỦ