Podcast tản văn: Hơi ấm của gió đông

Mùa đông trở lại như một cuộc hẹn. Phố phường lấp lánh dưới tầng sương, gió mùa tràn ngập khắp nơi. Những cây dương xỉ mộng mai, chiều qua lá vàng giờ đã rực rỡ đỏ, nhẹ nhàng rơi về mặt đất. Mùa đông Hà Nội là một trải nghiệm qua từng giác quan, phải lắng nghe... phải cảm nhận... phải thấu hiểu trong từng nhịp đập của thời gian.
Mùa đông Hà Nội, dù rét đến mấy, cũng phải ra đường. Ngồi những quán ăn cũ kỹ, gọi một tô phở nóng hổi hấp dẫn hoặc sớm sương bên Hồ Tây, hít thở mùi sương sớm, cảm nhận cái lạnh thú vị! Ré có thể rủ nhau thưởng thức kem Tràng Tiền để cảm nhận sự lạnh từ bên trong...
Nếu chỉ nói về mùa Thu, đó là không đủ. Mỗi mùa đi qua trên một con đường, một góc phố thân thương, ta luôn cảm nhận vẻ đẹp độc đáo và lòng muốn hát lên một khúc ca về Hà Nội.
Nếu có ai đó nói mùa đông Hà Nội giống như ở bất kỳ thành phố nào khác ở miền Bắc, hãy chậm rãi bước dưới những hàng cây cổ thụ, đứng trước sóng nước Tây Hồ nhìn nắng đông lan tỏa trên thảm cỏ, nghe bầy sẻ nâu kể chuyện về những ngày nắng đẹp và nghe tiếng chuông nhà thờ Cửa Bắc vang lên, vang lên...
Đôi khi, tôi muốn lang thang trên phố mùa đông, ngắm nhìn những ngôi nhà cũ kỹ, tường vôi màu vàng vẫn kiên cố vượt qua mưa nắng, và lòng tự hỏi phố nhớ chân ai mà đánh thức hương lá sấu? Phố đang đợi chờ ai mà sâu đậm ánh đèn? Hương phố mùa đông rất lạ, không ai có thể mô tả được nó là gì.
Mùi của gió đông từ sông Hồng tràn vào, hay là mùi của sương tan trên cánh đồng hoa Nhật Tân? Phố nào mùi thuốc Bắc ngất ngưởng? Phố nào hương cà phê rang xay? Phố nào tràn ngập hương mộc, hương trầm? Rồi nghe tiếng chuông nhà thờ Cửa Bắc vang lên trong tiếng kinh cầu.
Mùa đông ở nơi khác vội vã, hối hả. Mùa đông Hà Nội lại chậm rãi, thong thả. Người ta ngồi cận kề nhau, thưởng thức hương vị ngọt ngào từ bát bánh trôi Tàu hấp dẫn hoặc chia sẻ bắp ngô nếp nướng, hương củi than lan tỏa.
Dù gió thổi buốt, dù những lo toan hàng ngày, hãy vui, hãy cười, hãy trở nên đẹp trong chiếc áo choàng, chiếc khăn sặc sỡ, đủ màu sắc. Mỗi năm chỉ có một mùa đông và cuộc đời chỉ còn bao nhiêu mùa đông nữa.
Người xa xứ đi đâu cũng nhớ đắm chìm trong cái lạnh đầu đông, nhớ tiếng còi tầu dài mỗi khi vào ga Hàng Cỏ. Nhớ tiếng chổi tre xào xạc trên vỉa hè liêu xiêu. Mỗi cơn mưa lạnh làm ướt đẫm má hồng. Mùa đông có cái gì đó khó tả khiến nhiều đêm trắn trọc vì một nỗi nhớ không tên.
Hà Nội vẫn như thế, mùa đông Hà Nội vẫn như thế.
Nghe hơi thở của phố trong sương. Tiếng bước chân đi tìm lối cũ...
An Nguyên
3 giờ trước
1 giờ trước
27 phút trước
18 phút trước
1 giờ trước
1 giờ trước
2 giờ trước
2 giờ trước
3 giờ trước
3 giờ trước
4 giờ trước